Ngày nay, các bậc phụ huynh rất quan tâm tới các bộ môn năng khiếu cho con mình. Hội họa là lựa chọn của nhiều người. Bởi vì các bé rất thích vẽ và hội họa mang lại nhiều giá trị thẩm mỹ, nghệ thuật.
Vì quan tâm mà đôi khi chúng ta – những bậc làm cha mẹ vô tình đã tạo ra áp lực cho con trẻ. Chúng ta thúc ép, đòi hỏi con phải vẽ đẹp, vẽ nhanh, vẽ được nhiều thể loại tranh mà quên đi rằng nên để bé được tự do với sở thích của mình, quên đi những lời động viên, khích lệ, khen ngợi con.
Thời gian đầu bao giờ cũng đầy khó khăn, các con làm quen với biết bao điều, biết bao khái niệm mới lạ trong hội họa. Như một chú thỏ con lạc vào rừng xanh sâu thẳm. Con bỡ ngỡ với mọi thứ, điều chúng ta cần làm là hướng dẫn và động viên con thật nhiều. Không nên than phiền, rây la “ tại sao con vẽ chậm thế?”, “ tại sao con tô lem vậy?”… Tại sao và tại sao. Hãy ngừng đặt câu hỏi để lắng nghe, thấu hiểu con hơn cha mẹ nhé!
Con cá thì lội dưới nước, con chim thì bay trên trời. Trẻ con cũng vậy, mỗi bạn sẽ có khả năng, điểm mạnh khác nhau. Việc so sánh giữa bé này với bé kia rất khập khễnh, điều đau lòng hơn là sự so sánh đó làm trái tim non nớt của con tổn thương. Hãy nuôi dưỡng và yêu thương bằng tất cả điểm mạnh và điểm yếu của con nhé.
Hội họa là con đường rất rộng và dài. Mỗi người sẽ giỏi một thể loại khác nhau, việc đòi hỏi phải hoàn hảo tất cả là một áp lực rất lớn đối với các con. Sự phong phú, đa dạng trong thể loại, chất liệu, kỹ thuật tạo cho mỗi người một phong cách, trường phái riêng. Tính cá nhân cũng được thể hiện rất rõ trong tác phẩm của mỗi người. Điều chúng ta cần làm là tìm ra thể loại phù hợp với con để bồi dưỡng, phát triển khả năng của con.
Mỗi đứa trẻ là một mần non nghệ thuật, hãy yêu thương và chăm sóc để con tự do trong tiềm năng hội họa của mình. Đừng ép buộc con trở thành người xuất chúng mã hãy cho con được hạnh phúc với sở thích, đam mê của mình.